Thị trường hàng hóa
Theo giới chức thành phố Suwon, cách Seoul khoảng 25km về phía Nam, gia đình ba người gồm người mẹ ở độ tuổi 60, bị ung thư, và các con gái ở độ tuổi 40, mắc bệnh nan y. Họ không thể trả 300 USD tiền thuê nhà hàng tháng.
Ba thi thể đã nằm trong nhà hơn một tuần trước khi được phát hiện. Cảnh sát phỏng đoán những phụ nữ này qua đời do tự tử, mặc dù kết quả khám nghiệm tử thi vẫn đang chờ xử lý. Theo truyền thông địa phương, họ đã để lại một ghi chú dài 9 trang kể chi tiết về cuộc đấu tranh tài chính của mình.
Câu chuyện trên đã gây chấn động Hàn Quốc - một quốc gia từng tuyên bố tỷ lệ tự tử cao nhất trong số các quốc gia công nghiệp hóa trong gần 20 năm. Vụ việc cũng thúc đẩy các đề xuất nhằm cải thiện mạng lưới an sinh xã hội.
“Tôi sẽ theo đuổi phúc lợi cho những người yếu thế hơn là phúc lợi cho chính trị”, Tổng thống Hàn Quốc Yoon Suk-yeol phát biểu sau khi các thi thể được phát hiện vài ngày trước đó.
Câu chuyện thương tâm này khiến nhiều người nhớ lại thảm kịch tương tự xảy ra vào năm 2014. Một phụ nữ ở độ tuổi 60 và hai con gái đã tự tử do gặp khó khăn về tài chính. Sau vụ việc, các nhà lập pháp đã nới lỏng điều kiện về thu nhập để được nhận trợ cấp, giúp hàng trăm nghìn người nghèo được hỗ trợ.
Gia đình trong câu chuyện trên rơi vào vòng xoáy nợ nần nhưng không xin trợ cấp của chính phủ. Họ đã để lại khoản tiền cuối cùng để trả tiền thuê căn nhà dưới tầng hầm ở phía Nam Seoul cùng lời nhắn “Chúng tôi xin lỗi”.
Hàn Quốc đã phát triển trong những thập kỷ gần đây và trở thành nền kinh tế lớn thứ 10 thế giới — một cường quốc xuất khẩu, một đất nước dẫn đầu về công nghệ và tạo ra xu hướng văn hóa. Nhưng trong quá trình đó, Hàn Quốc cũng trở thành một xã hội đầy áp lực.
Theo số liệu của Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD), 12% GDP Hàn Quốc được phân bổ cho chi tiêu an sinh xã hội - bao gồm cả trợ cấp tiền mặt và giảm thuế, thấp hơn rất nhiều so với mức trung bình 20% của 38 nước thành viên OECD.
Điều đó có nghĩa là những người Hàn Quốc không thành đạt có thể bị bỏ lại phía sau xa hơn so với những người chung hoàn cảnh ở các quốc gia giàu có khác. Paik Jong-woo, một bác sĩ tâm thần, đồng thời là cựu Giám đốc Trung tâm Phòng chống tự tử Hàn Quốc cho biết: “Mạng lưới an toàn xã hội của Hàn Quốc không được cải thiện nhanh chóng và sự kỳ thị của xã hội đối với các vấn đề sức khỏe tinh thần vẫn tồn tại”.
Cứ 1000 người Hàn thì có 25,7 người tự sát. Mặc dù đã giảm khoảng 20% so với mức đỉnh năm 2011, nhưng đây vẫn là tỷ lệ cao nhất trong OECD và cao hơn gấp đôi so với mức trung bình là 11 người. Trung bình có khoảng 30 vụ tự tử mỗi ngày.
Tự tử là nguyên nhân hàng đầu gây tử vong đối với người Hàn Quốc ở độ tuổi thanh thiếu niên đến ngoài 30. Nhìn chung, số người chết do tự tử gấp 3 lần số người chết vì tai nạn xe cộ vào năm 2020. Tuy nhiên, ngân sách dành cho an toàn giao thông lại gấp 10 lần ngân sách dành cho việc ngăn chặn tự tử.
Theo nghiên cứu từ Cơ quan chính sách quốc gia của Hàn Quốc, sức khỏe tinh thần, tài chính và sức khỏe thể chất là ba yếu tố chính dẫn đến tự tử. Nhóm hoạt động Đoàn kết chống đói nghèo cho biết xã hội siêu cạnh tranh, bất bình đẳng xã hội và tâm lý người thắng cuộc góp phần đẩy các gia đình nghèo khó tới đường cùng. Nhóm cho biết: "Thật bi thảm khi sống trong một xã hội mà chúng ta sợ đói nghèo hơn cả cái chết".
Theo Kim Hyun-soo, Giám đốc Trung tâm Phòng chống tự tử Seoul, chưa đến 1/5 số người bị trầm cảm ở Hàn Quốc tìm kiếm sự giúp đỡ, một phần do nhiều công ty bảo hiểm y tế từ chối đơn đăng ký nếu khách hàng có tiền sử điều trị bệnh tâm lý. Ông Kim nói: “Tự tử thường được coi là vấn đề của cá nhân hơn là của xã hội.
Khi bắt đầu nhiệm kỳ 5 năm vào năm 2017, cựu Tổng thống Moon Jae-in đã coi việc ngăn chặn tự tử là một trong 100 chính sách trọng tâm của mình. Ông đặt mục tiêu giảm tỷ lệ tự tử xuống 20 người/100.000 người và thành lập một cơ quan trong Bộ Y tế. Nhưng tổng số tiền được phân bổ cho các chương trình ngăn chặn tự tử từ năm 2018 đến năm 2021 là 73 triệu USD, tỷ lệ chi tiêu hàng năm cho vấn đề này chỉ bằng khoảng 10% so với nước láng giềng Nhật Bản.
Tổng thống Yoon Suk-yeol, người mới nhậm chức vào tháng 5, chưa đưa ra bất kỳ kế hoạch cụ thể nào để giải quyết tỷ lệ tự tử của đất nước. Sau cái chết thương tâm của gia đình 3 người mới đây, đảng của ông Yoon cho biết họ sẽ đề xuất một dự luật trong tháng này cho phép người dân nhận trợ cấp xã hội ngay cả khi họ chưa đăng ký thường trú.
Theo lời hàng xóm, những người phụ nữ trong vụ việc mới đây đã chuyển đến Suwon từ thành phố Hwaseong, dường như để trốn khỏi những kẻ đòi nợ. Họ chưa đăng ký thường trú với chính quyền địa phương hoặc xin hưởng trợ cấp xã hội.
Theo các quan chức địa phương, không có thân nhân nào đến nhận ba thi thể. Thành phố Suwon đã tổ chức tang lễ cho các nạn nhân và hỏa táng thi thể của họ.
Yoon Myung-hwan, một quan chức thành phố Suwon, cho biết: “Ba người phụ nữ đã phải chịu đựng những khó khăn chồng chất và bị bỏ lại trong điểm mù của hệ thống phúc lợi”.
Nhiều người đã kêu gọi chính phủ nới lỏng các tiêu chuẩn để nhận được trợ cấp. Chẳng hạn, người nộp đơn xin trợ cấp thường bị từ chối hỗ trợ vì thu nhập của người thân vượt quá ngưỡng, ngay cả khi người thân đó không giúp đỡ người nộp đơn về mặt tài chính.
Chính quyền một số địa phương cho biết họ có kế hoạch thúc đẩy hỗ trợ những người đang gặp khó khăn. Tỉnh Gyeonggi, nơi có thành phố Suwon, đã mở rộng đường dây nóng cho những người tìm kiếm phúc lợi xã hội. Thành phố Hwaseong, quê hương của ba người phụ nữ, đã thành lập một đội đặc nhiệm đến thăm hơn 10.000 hộ gia đình khó khăn không thể thanh toán được các khoản bảo hiểm y tế hoặc hóa đơn điện.
Tại cuộc họp khẩn cấp ngay sau khi có tin ba người tử vong, Thủ tướng Hàn Quốc Han Duck-soo cho biết có nhiều trường hợp người dân không nhận được các dịch vụ phúc lợi vì họ không biết đến các khoản trợ cấp hoặc qua đời một cách thương tâm vì không được hỗ trợ kịp thời. Ông Han khẳng định: “Những sự việc đau lòng như vậy sẽ không bao giờ xảy ra nữa”.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Đọc thêm