Thị trường hàng hóa
Vào tháng 2 năm nay, ông Thang Hoa Tường bất ngờ bị đột quỵ do xuất huyết não. Sau một ca phẫu, ông Thang phải nằm ở phòng bệnh đặc biệt trong vòng 1 tuần và được xuất viện sau 40 ngày. Thật không may, cơn bạo bệnh đã khiến người đàn ông 67 tuổi mất khả năng ngôn ngữ, suy giảm trí nhớ nghiêm trọng và bị ảnh hưởng tới khả năng vận động.
Khi mới xuất viện, ông Thang không nhận ra cả người cháu trai mà mình hết mực yêu thương, ông thậm chí còn không nhớ bản thân mình là ai. Bác sĩ cho biết, bệnh nhân không nhớ được sau đột quỵ là do thiếu máu cục bộ, thiếu oxy và hoại tử tế bào não vùng trí nhớ, quá trình phục hồi có thể sẽ mất rất nhiều thời gian.
Người duy nhất mà ông Thang còn nhớ được là vợ của mình – bà Ngụy Thăng Liên. Câu đầu tiên ông nói được chính là gọi tên người bạn đời đã chăm sóc và bên cạnh mình những lúc nguy cấp nhất.
Suy nghĩ của ông Thang chỉ tương đương đứa trẻ 2 tuổi. Ông nói ngọng, không biết đọc, biết viết và quên hết bảng chữ cái, kể cả những kỹ năng sống bình thường ông cũng không thể nhớ được.
Bà Ngụy đã chăm sóc người chồng 67 tuổi như một đứa trẻ. Bà lo cho ông từ việc ăn cơm, mặc quần áo đến vệ sinh cá nhân. Thấy chồng không thể đi lại bình thường, bà dạy ông cả cách nhấc chân, đặt chân sao cho đúng. Nhờ vậy, sau một thời gian, ông Thang đã có thể tự đứng dậy và đi bộ. Mỗi ngày, bà Ngụy lại cầm thẻ học chữ của trẻ mầm non, kiên nhẫn dạy lại cho chồng cách đọc, cách viết. Sau hơn 3 tháng, ông Thang đã có thể đếm từ 1 đến 10, dù thi thoảng vẫn quên cách viết.
Dưới sự chăm sóc ân cần của vợ, sức khỏe thể chất và tinh thần của của ông Thang đang dần hồi phục. Bà Ngụy tâm sự: “Mặc dù chồng tôi chẳng thể nói được gì, nhưng tôi biết trong thâm tâm ông ấy biết ơn và thấu hiểu tôi đã vất vả đến nhường nào”.
Cặp đôi đã kết hôn được 40 năm. Ngày xưa, khi ông Thang còn khoẻ mạnh, ông luôn cố gắng san sẻ việc nhà với với vợ, thường xuyên nấu những món mà vợ thích. Hai người thường cùng nhau đi du lịch khắp nơi. Dù không phải người lãng mạn nhưng ông Thang đã từng nói với vợ rằng: “Điều lãng mạn nhất mà tôi có thể nghĩ ra và nói với bà là hãy cùng tôi đi đến hết cuộc đời nhé!”
Giờ đây, khi ông Thang đã có thể đi lại được, mỗi buổi chiều, bà Ngụy sẽ dắt tay chồng đi dạo trong công viên. “Cho dù giống như một đứa trẻ, chúng ta vẫn sẽ cùng nhau già đi”, bà trìu mến nói với chồng.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Đọc thêm