Thị trường hàng hóa
Sứ mệnh Artemis
Sứ mệnh đưa con người trở lại Mặt trăng của NASA mở đầu với chuyến bay Artemis I, dự kiến khởi hành vào ngày 29/8. Tuy nhiên, vụ phóng tên lửa đã được hoãn sang ngày 3/9 do trục trặc kỹ thuật.
Nhiệm vụ Artemis I sẽ không bao gồm phi hành đoàn, mục đích là để kiểm tra xem tàu vũ trụ được phóng có quay về Trái Đất an toàn hay không trước chuyến bay với người thật. Theo kế hoạch, trong giai đoạn Artemis II, một phi hành đoàn sẽ bay ngang qua Mặt Trăng vào năm 2024. Trong giai đoạn Artemis III dự kiến diễn ra vào năm 2025, các phi hành gia sẽ đổ bộ xuống vệ tinh này.
Nếu thành công, sứ mệnh Artemis sẽ chứng kiến sự trở lại của con người trên Mặt Trăng lần đầu tiên sau 50 năm. Kể từ chuyến bay Apollo 17 vào tháng 12/1972, chỉ có các tàu không người lái đến thám hiểm vệ tinh này.
Nhiều nghiên cứu khoa học cần thực hiện trên Mặt Trăng
Mẫu đá do các phi hành gia của chương trình Apollo mang về từ vũ trụ đã giúp các nhà khoa học rất nhiều trong việc nghiên cứu về lịch sử địa chất của Trái Đất và Mặt Trăng. Theo Nhà địa chất học David Kring của Trung tâm Khám phá & Khoa học Mặt Trăng ở Houston, bang Texas (Mỹ), những gì có thể thu thập được bởi các phi hành gia trong sứ mệnh Artemis có thể mang lại nhiều kiến thức hơn nữa cho nhân loại.
6 cuộc đổ bộ của tàu vũ trụ trong chương trình Apollo đều gần vùng xích đạo của Mặt Trăng do đây là khu vực dễ hạ cánh nhất. Nhưng giờ đây, NASA có nhiều mục tiêu tham vọng hơn. Vài ngày trước, NASA đã công bố 13 địa điểm có thể hạ cánh thuộc khu vực cực Nam của Mặt Trăng. Đây là những vùng bị che phủ, giàu tài nguyên và có địa hình chưa được con người khám phá.
Nhà địa chất học David Kring đánh giá, cực Nam Mặt Trăng là khu vực địa chất bất thường. Nếu muốn tìm ra nguồn gốc của sự tiến hóa trong hệ Mặt Trời, không có nơi nào tốt hơn là Mặt Trăng, bởi vì vệ tinh này chưa bao giờ có bầu khí quyển hay nước chảy, không bị phong hóa và xói mòn. Do đó, Mặt Trăng vẫn lưu giữ bằng chứng về nguồn gốc của mình.
Craig Hardgrove, Phó Giáo sư tại Trường Khám phá Vũ trụ và Trái Đất thuộc Đại học bang Arizona, cho biết ông rất ủng hộ việc khám phá bằng robot, song phương pháp này cũng có những hạn chế. Trong khi đó, con người có thể thu thập số lượng lớn các mẫu vật nhanh hơn nhiều so với robot. So với máy móc, các phi hành gia có thể lựa chọn mẫu đá tốt nhất để mang về Trái Đất.
Bàn đạp trước khi lên sao Hỏa
Phi hành gia NASA Randy Bresnik đã thảo luận về tầm quan trọng của việc thám hiểm Mặt Trăng như cách thức để chuẩn bị cho một cuộc đổ bộ xuống sao Hỏa. Ông nhấn mạnh rằng sao Hỏa không phải là nơi để thử nghiệm các thiết bị mới lần đầu sử dụng, vì hành tinh Đỏ cách Trái đất xa hơn ít nhất 200 lần so với Mặt Trăng. Điều này đặt ra một thách thức rất lớn trong việc giữ an toàn cho các phi hành gia khỏi những nguy hiểm như phơi nhiễm phóng xạ.
Theo Craig Hardgrove, Phó Giáo sư tại Trường Khám phá Vũ trụ và Trái Đất thuộc Đại học bang Arizona, cứ 2 năm sẽ có một cơ hội để con người đặt chân lên sao Hỏa. Do đó, các nhà khoa học đang cân nhắc về việc giữ các phi hành gia lại trên bề mặt hành tinh Đỏ trong một thời gian dài.
Chương trình Apollo trước đây chủ yếu xoay quanh việc đánh bại Liên Xô để lên Mặt Trăng. Nhiệm vụ này đã thành công, nhưng Apollo không có kế hoạch dài hạn để duy trì sự hiện diện bền vững của con người trên hành tinh này. Ông Clive Neal, Giáo sư về khoa học Trái Đất tại Đại học Notre Dame kỳ vọng rằng sứ mệnh Artemis sẽ hướng tới việc duy trì sự hiện diện vĩnh viễn của con người trên Mặt Trăng và chuyển đổi sang các hoạt động thương mại trong tương lai.
Thúc đẩy các công nghệ mới
Hàng chục công nghệ mới đã được tạo ra để phục vụ chuyến bay lên Mặt Trăng, như máy tính cầm tay, máy bơm insulin và thực phẩm đông khô. Những phát minh này đã mang lại những lợi ích đáng kể cho con người trên Trái Đất. Theo một nghiên cứu năm 2013 do NASA thực hiện, các sản phẩm thương mại xuất phát từ nghiên cứu của cơ quan vũ trụ này mang lại cho kinh tế Mỹ từ 100 triệu đến 1 tỷ USD mỗi năm.
Theo Giáo sư Neal, nước Mỹ vẫn đang gặt hái được những thành quả từ việc thu nhỏ các thiết bị điện tử trong giai đoạn thực hiện chương trình Apollo. Theo ông, điện thoại di động có thể không được phát minh nếu không có chuyến bay năm 1972.
Điển hình là máy tính hướng dẫn Apollo, một kiệt tác vào thời điểm đó đã trở thành bước đầu của công nghệ điều khiển điện tử được sử dụng trong máy bay chở khách và máy bay quân sự hiện nay. Do đó, chương trình Artemis cũng có thể thúc đẩy những công nghệ đổi mới tương tự.
Truyền cảm hứng cho thế hệ sau
Ảnh chụp mặt trăng từ chuyến tàu Apollo đã truyền cảm hứng cho hàng nghìn kỹ sư và nhà khoa học trẻ thời đó. Mặc dù không thể định lượng được những con số, nhưng theo một cuộc khảo sát năm 2009 với 800 nhà nghiên cứu, cuộc đổ bộ lên Mặt Trăng năm 1972 đã tạo động lực cho phần lớn các nhà khoa học ngày nay.
Phó Giáo sư Craig Hardgrove cho biết, với sứ mệnh Artemis, con người sẽ nhận được video gần như trực tiếp từ bề mặt của Mặt Trăng và mọi người sẽ bắt đầu nghĩ về Mặt Trăng như một hành tinh với các hoạt động thương mại. Điều này hoàn toàn có thể truyền cảm hứng không chỉ cho các nhà khoa học, mà còn tác động với cả những người bình thường muốn tìm hiểu về không gian.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Đọc thêm