Bén duyên với xe cổ trong một lần được ngồi trên con xe Minsk, anh Bùi Văn Cường bắt đầu dành thời gian, công sức và tiền bạc để tìm kiếm và mua những chiếc xe cổ có giá trị cao.
Trong bộ sưu tập này, chiếc rẻ nhất có giá 10 triệu đồng, đắt nhất lên đến 200 triệu đồng.
Peugeot Type 2V là một trong những chiếc xe lâu đời có mặt từ năm 1956 được sản xuất tại Pháp.
Xích lô 120 tuổi đến từ Thái Lan là chiếc xe anh Cường tâm huyết nhất. Anh đã dành nhiều thời gian để mua, vận chuyển về nước cũng như lắp ghép. Chiếc xe phải tháo rời tất cả các bộ phận trước khi chuyển về Việt Nam. Các hoa văn trên xe được làm thủ công bằng đồng khối, với các dòng chữ, ký hiệu bằng chữ Thái Lan. “Tôi phải tốn rất nhiều thời gian để lắp ghép được nó trở về hình dáng ban đầu”, anh Cường cho biết.
Jawa 350 được sản xuất tại Tiệp Khắc (nay là Cộng Hòa Séc) vào khoảng những năm 1980 là chiếc xe đắt nhất anh Cường sở hữu với giá khoảng 200 triệu đồng.
Chiếc xe đạp cổ André Liducq có giấy chứng nhận quyền sở hữu xe đạp nên có giá trị khá lớn. Chiếc xe mang biển số OF 966 được mua ngày 4/3/1963 tại Bắc Giang.
Để tìm mua những dòng xe cổ, Cường mất nhiều thời gian và công sức. Cường chia sẻ: "Mua xe cổ khá hữu duyên. Nhiều người gọi đến mua nhưng cũng có những người tôi phải thuyết phục nhiều năm mới đồng ý sang xe".
Cũng theo anh Cường, khó khăn lớn nhất khi chơi xe cổ là tìm mua linh kiện, phụ kiện thay thế và sửa chữa khi xe hỏng hóc. Nếu không mua được ở Việt Nam, anh phải nhập từ nước ngoài với chi phí đắt đỏ. Và hạn chế lớn nhất khi sử dụng xe cổ là không đi được đường dài.
Vì vậy, anh Cường luôn trân quý, giữ gìn bộ sưu tập quý giá của mình. Để bảo quản xe có tuổi thọ lâu dài, anh đều nổ máy tất cả xe mỗi ngày một lần, bên cạnh cũng phải lau chùi, kiểm tra hỏng hóc thường xuyên.
10 năm ‘chơi’ xe, anh Cường đã trải nghiệm qua hàng trăm dòng xe khác nhau, chủ yếu sản xuất tại Đức, Ý, Cộng hòa Séc, Nhật… Sau khi trải nghiệm xong, anh Cường lại sang tên cho người khác và tiếp tục tìm kiếm, sưu tập những chiếc xe cổ hơn, có giá trị cao hơn.
“Mỗi loại xe cổ có một vẻ đẹp riêng của nó nên tôi luôn cố gắng trải nghiệm đa dạng các kiểu, dòng xe”, anh Cường tâm sự.
Từ đó, bộ sưu tập xe cổ của anh Cường dần được nhiều người trong giới chơi xe ngưỡng mộ và yêu thích. Trước những góp ý mở một quán cà phê xe cổ để kinh doanh, anh Cường cảm thấy không hợp lý: “Tôi trân quý từng chiếc xe của mình như những đứa con, nếu dính tới kinh doanh, tôi sợ chúng dễ bị hỏng hóc”.
Khi sưu tập xe cổ, anh Cường nhiều lần bị dị nghị, cho rằng bỏ ra số tiền lớn chỉ để mua một chiếc xe cũ là quá phí phạm. Song vì kiên định với đam mê, anh vẫn luôn giữ gìn sở thích, đồng thời còn lan tỏa tinh thần ‘chơi xe’ qua những buổi gặp mặt, giao lưu, trao đổi kinh nghiệm tới cộng đồng chơi xe cổ.